HDV nghe thì hơi bị hay, nhưng làm sao để có thể ghi được hình ảnh có số pixels lớn gấp 3 lần đối với DV standard?

styles
styles
Trả lời 15 năm trước
HDV 720p và 1080i sẽ đựơc hợp thức hóa trên tòan cầu , sự khác biệt chỉ ở chỗ số frames trên giây mà thôi 25 (50) đối với hệ PAL và 30 (60) đối với hệ NTSC. Tất nhiên 4 đại gia cũng thống nhất băng ghi hình là băng Mini-DV thông dụng chính vì thế cũng là cách chơi chữ giữa DV và HDV và tất nhiên cũng qui định tốc độ truyền tải của HDV là 25 Mbps, đối với modus 1080i tốc độ này được sử dụng 1 cách triệt để trong khi đó modus 720p chỉ cần 19 Mbps. Về phương diện này ta thấy rõ sự khác biệt so với máy quay chuyên dụng vì giới chuyên nghiệp sử dụng băng ghi hình khác cho phép tốc độ truyền dữ liệu lớn hơn trong 1 giây và dĩ nhiên giao diện được dùng ở đây cũng khác hòan tòan ví dụ SDI chẳng hạn. Chính vì hạn chế của băng DV nên mặc dù thâu hình trong chế độ 1080i chỉ cho phép thâu tối đa 1440 dòng hình ngang trong khi đó màn HDTV có thể thể hiện được 1920 dòng hình. Đối với video studio hay đài truyền hình tương lai sẽ không quay dưới dạng HDV mà sử dụng định dạng chuyên nghiệp với cái tên HD hay HDTV quen thuộc và tất nhiên các đại gia HDV cũng không bỏ lỡ cơ hội bằng cách tung ra dòng máy quay với chip có độ phân giải cao phù hợp với tiêu chuẩn Broadcast, ngòai ra cho phép thâu hình theo format 1125i và 1250i mà trên thực tế chưa có ý nghĩa gì cả, vượt qua tầm nhìn thực trạng hãng JVC đang thử nghiệm Quad-HDTV có số pixels gấp 4 lần so với HDTV tạo ra độ phân giải 3840*2160 pixels tương ứng với 2000 dòng hình và thường được dân chuyên nghiệp gọi là 2K (K = Kilo = 1000), tương lai vài chục năm nữa đời cháu của HDTV sẽ là Ultra High Definition Video (UHDTV) mang độ phân giải 32 Mega pixels với 7680*4320 pixels tương xứng với 4K. Như trên tôi có giới thiệu tốc độ truyền tải của HDV hạn chế ở mức 25 Mbps vì đúng ra mà nói giao diện này dành cho chuẩn DV vậy làm sao nó có thể sử lý khối lượng pixels khổng lồ một cách dễ dàng, câu trả lời đó là giải pháp nén hình 1 cách triệt để nhằm lọai bớt những thông tin không cần thiết hay mắt con người khó nhận biết rõ ràng và phương pháp nén theo chuẩn MPEG-2 rất phù hợp với những yêu cầu trên. HDV sẽ làm việc theo dạng GOP (Group of Pictures) gồm 6 frames trong đó, nếu bạn nào theo dõi bài tôi viết về MPEG trong forum này hẳn sẽ không còn lạ về đề tài này nữa. Trong 1 GOP frame đầu tiên (I-frame) thông tin sẽ được ghi trên tòan bộ số pixels sẵn có những frames sau chỉ ghi lại những gì thay đổi so với I-frame (P-frame) hay frame trước thậm chí sau nó (B-frame) như vậy ta có trình tự sau IBBPBB (ví dụ thông thường bạn nào rành về MPEG Encoder hẳn biết được ta có thể setting trình tự tùy theo mục đích). Cũng như DVD HDV còn có vẻ kém hơn khi thể hiện hình ảnh có chuyển động nhanh, điều này qua thực tế tôi cũng sác nhận khi sử dụng máy quay Sony HDR-FX1 trong triển lãm Photokina 2004 hình ảnh vật quay bị mờ thậm chí có đọan bị lỗi pixel khi zoom nhanh hay khi thay đổi góc quay quá nhanh (lia máy). Như vậy về mặt này thì các nhà phát minh ra HDV còn phải mài dũa thêm nữa, thứ nhất họ cần phải tìm gia giải pháp nén hình mới nhằm tận dụng tối đa tốc độ truyền tải liệu khả năng ưu tiên phương pháp nén hình MPEG-4 hay không thì chúng ta còn phải chờ xem. Chính phương pháp nén MPEG-2 là lý do tại sao HDV không cho phép thâu 50 nguyên hình ảnh trên giây đại lọai như modus 1080p hay 720p chẳng hạn, mới thọat đầu ta có thể cho đó là tính năng hữu dụng nhưng như vậy thì cần phải nén hình 1 cách triệt để hơn nữa tối thiểu 12 frames trong 1 GOP và chất lượng sẽ còn giảm sút hơn nữa mà các nhà sản xuất không dám mạo hiểm đưa thêm vào máy. Mới quan sát lúc đầu nhiều người tưởng sẽ có sự chênh lệch lớn về chất lượng giữa 2 modus 720p và 1080i vì sự chên lệch về số pixels nhưng với phương pháp nén MPEG dạng progressive thì hơn hẳn khi encode dạng nửa hình ảnh interlaced và ngược lại 1080i modus lại có ưu thế hơn về số dòng hình dẫn tới 2 modus này được cân bằng nhau về chất lượng hình ảnh. Đối với độ phân giải màu thì HDV cũng kém xa chuẩn TV production nhằm giảm tối đa dữ liệu truyền tải. Thông thường mắt con người chúng ta dễ nhận biết về độ sáng tối hơn là sự thay đổi về độ phân giải màu sắc, ngọai trừ trong lĩnh vực làm phim quảng cáo chuyên nghiệp còn lại trong studio và truyền hình thường ghi tín hiệu hình ảnh theo tỉ lệ 4:2:2 thay vì tất cả pixels với tỉ lệ 4:4:4, có nghĩa là cứ 2 pixels chứa tín hiệu về ánh sáng nằm kề nhau được tạo thành 1 tín hiệu chung về ánh sáng cũng như mầu sắc. Như vậy đã làm giảm đi đáng kể lượng thông tin cần chứa đối với mỗi frame, không dừng lại ở đó các nhà phát minh đã tiến thêm 1 bước nữa bằng cách gộp 4 chấm hình kề nhau thành 1 hình vuông và từ đó tính ra tín hiệu chung cho cả 4 pixels đó chính tỉ lệ 4:2:0 được áp dụng vào HDV và chính hệ DV thông dụng cũng ghi hình tương tự theo phương pháp này. Nhược điểm này khiến cho chúng ta không hy vọng phim video có màu sắc rực rỡ như máy quay chuyên dụng. Về âm thanh HDV bỏ qua tính năng thâu thanh 4 kênh tiếng 12 bit mà ta thường dùng để mix audio trong máy quay DV và thay vào đó máy quay chỉ thâu 2 kênh tiếng HIFI stereo với chất lượng cao 16 bit 48KHz, phương pháp nén Audio ở đây là MPEG-1 như ta quen thuộc trên đĩa VCD với bitrate = 348 kbps. Khung hình được thâu bất di bất dịch theo khổ 16:9. Về hardware thì ngòai 1 số nhà sản xuất sẽ cho ra đời nay mai card chuyên dụng ra thì thông qua capture software ta chúng ta vẫn sử dụng cổng Firewire (IEEE1394) để capture HDV một cách bình thường như DV format.