Đề thi và Đáp án môn Văn thi đại học khối C năm 2010

PHẦN CHUNG CHO TẤT CẢ THÍ SINH (5,0 điểm)Câu I (2,0 điểm)Anh/chị hãy trình bày ngắn gọn vềsự đa dạng mà thống nhất của phong cách nghệ thuật Hồ Chí Minh.


Câu II (3,0 điểm)Như một thứa-xit vô hình, thói vô trách nhiệm ở mỗi cá nhân có thể ăn mòncả một xã hội.Từ ý kiến trên, anh/chị hãy viết một bài văn ngắn (khoảng 600 từ) trình bàysuy nghĩ của mình về tinh thần trách nhiệm và thói vô trách nhiệm của con  ngườitrong cuộc sống hiện nay. 

PHẦN RIÊNG (5,0 điểm)Thí sinh chỉ được làm một trong hai câu (câu III.a hoặc III.b) 

Câu III.a. Theo chương trình Chuẩn (5,0 điểm)Cảm nhận của anh/chịvề hai đoạn thơ sau:Gió theo lối gió, mây đường mâyDòng nước buồn thiu, hoa bắp layThuyền ai đậu bến sông trăng đóCó chởtrăng về kịp tối nay?                 (Đây thôn VĩDạ- Hàn Mặc Tử, Ngữvăn 11,                    Tập hai, NXB Giáo dục, 2008, tr. 39)  

Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.Lòng quê dợn dợn vời con nước,Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.                      (Tràng giang- Huy Cận, Ngữvăn 11,                     Tập hai, NXB Giáo dục, 2008, tr. 29) 

Câu III.b. Theo chương trình Nâng cao (5,0 điểm)Cảm nhận của anh/chị về hai đoạn văn sau:(…) Con Sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc chântóc ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai và cuồncuộn mù khói núi Mèo đốt nương xuân. Tôi đã nhìn say sưa làn mây mùa xuân baytrên Sông Đà, tôi đã xuyên qua đám mây mùa thu mà nhìn xuống dòng nước SôngĐà. Mùa xuân dòng xanh ngọc bích, chứ nước Sông Đà không xanh màu xanhcanh hến của Sông Gâm, Sông Lô. Mùa thu nước Sông Đà lừ lừ chín đỏ như damặt một người bầm đi vì rượu bữa, lừ lừ cái màu đỏ giận dữ ở một người bất mãnbực bội gì mỗi độ thu về(…) 
      (Người lái đò Sông Đà- Nguyễn Tuân, Ngữ văn 12 Nâng cao,                     Tập một, NXB Giáo dục, 2009, tr. 157)
(…) Từ Tuần về đây, sông Hương vẫn đi trong dư vang của Trường Sơn,vượt qua một lòng vực sâu dưới chân núi Ngọc Trản để sắc nước trở nên xanhthẳm, và từ đó nó trôi đi giữa hai dãy đồi sừng sững như thành quách, với nhữngđiểm cao đột ngột như Vọng Cảnh, Tam Thai, Lựu Bảo mà từ đó, người ta luônluôn nhìn thấy dòng sông mềm như tấm lụa, với những chiếc thuyền xuôi ngượcchỉ bé vừa bằng con thoi. Những ngọn đồi này tạo nên những mảng phản quangnhiều màu sắc trên nền trời tây nam thành phố, “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”như người Huế thường miêu tả(…)                     (Ai đã đặt tên cho dòng sông?– Hoàng Phủ Ngọc Tường,                  Ngữ văn 12 Nâng cao, Tập một, NXB Giáo dục, 2009, tr. 179)

Chưa có câu trả lời nào