trước khi đặt câu hỏi mình muốn xin lỗi tất cả những người bị nhiễm HIV!!! đây chỉ là giả thiết mình đưa ra chứ không có ý gì cả! câu hỏi như sau: nếu bạn là một người nhiễm HIV và bạn muốn trả thù đời bằng cách đi đâm kim tiêm vào người khác. vậy bạn sẽ chọn cách nào trong 2 cách sau: đi xe máy (hoặc đi bộ) ra đường, đâm vào người ta xong phóng xe bỏ chạy, hoặc đi bộ (hoặc đi xe máy rồi gửi xe) vào một nơi đông người như bệnh viện để đâm người ta và bỏ chạy nhưng khả năng bị bắt là rất cao (mình giả sử là nhất định sẽ bị phát hiện ngay sau khi đâm người ta và người ta hô hoán đuổi bắt). bạn sẽ chọn cách nào?
Phần đông người nhiễm HIV đều hoảng hốt, buồn khổ, thậm chí có lúc muốn chấm dứt cuộc sống. Nhưng rồi bạn sẽ vượt qua cơn khủng hoảng ban đầu, chấp nhận thực tế và sống không chỉ cho mình mà còn cho cả những người thân. Nhiễm HIV không có nghĩa là hết, bạn vẫn có thể sống như ai, cuộc đời vẫn có thể rất đẹp. Một bạn mang HIV tâm sự :
"… Em luôn nghĩ rằng em phải sống lạc quan, do đó em không muốn nhắc tới cái bệnh của mình. Nó giống như bị ám ảnh vậy. Nếu mình luôn nghĩ tới, bệnh sẽ trở nên nặng thêm. Cho nên em tránh không nghĩ tới nó nữa. Vả lại, chữ AIDS cho em cảm giác không hay lắm. Tốt hơn hết là em đừng nói ra chữ đó".
Điều quan trọng là tiếp tục sống bình thường. Đừng ủ rũ, than thân trách phận, mà hãy làm việc gì đó bạn thích, lao động hay học tập, đi chơi xa, thực hiện các dự định của mình. Nếu quan tâm, bạn cũng có thể tham gia các công tác xã hội về HIV/AIDS. Bạn có quyền sống vui, sống có ý nghĩa, và chừng nào còn có thể, bạn hãy làm điều đó.
Sức khỏe là vốn quan trọng, bạn cần tích lũy. Hãy ăn uống đủ chất dinh dưỡng, tránh thức ăn tái, sống, rau sống, thức ăn kém vệ sinh.
Hãy hoạt động và nghỉ ngơi điều độ, tập thể dục, tập dưỡng sinh để tăng cường sức khỏe. Bạn cần cẩn thận với các bệnh truyền nhiễm như viêm họng, cúm, tiêu chảy… và các bệnh lây qua đường tình dục. Tránh bội nhiễm HIV. Bất cứ khi nào bị bệnh, bạn hãy đi khám ngay để được chữa trị.
Bạn đừng để tâm nếu có ai tỏ ra thiếu tôn trọng vì biết bạn nhiễm HIV, vì họ chỉ là những người thiếu hiểu biết hoặc lòng nhân ái. Nếu có lúc buồn hay cảm thấy bế tắc, bạn hãy trút nỗi lòng với một người thân, một người bạn có thể hiểu và thông cảm. Bạn cũng có thể đến một trung tâm tư vấn (tham vấn) về nhiễm HIV để trao đổi với người hiểu các khó khăn của bạn. Họ có thể giúp bạn cả về tinh thần cũng như việc kiểm tra và chăm sóc sức khỏe.
Bạn cũng cần phải tránh không nhiễm virus cho người khác. Hãy luôn dùng bao cao su khi quan hệ tình dục, và tránh mọi khả năng tiếp xúc máu, đó là nghĩa vụ của bạn.
Tất cả chúng ta đều hy vọng rằng một ngày nào đó các nhà khoa học tìm thấy thuốc trị được HIV. Nhưng từ giờ tới đó thì như thế nào? HIV không chỉ là vấn đề của những người đã bị nhiễm mà còn là vấn đề của những người sắp bị nhiễm và tác động đến cuộc sống của những người thân của họ. Không thể chối bỏ một sự thực là nó đang tồn tại trong cuộc sống chung của tất cả mọi người. Chúng ta hãy cùng nhau học cách sống chung với nó.
Dù là người có H, chúng ta cũng nên tự tin hòa nhập vào cuộc sống các bạn ạh. Xã hội đang dần thay đổi suy nghĩ và hành động về những người có H. Do đó, sự mạnh dạn và tự tin là điều cần thiết mà mỗi người có H nên hướng đến. Hơn thế nữa, có H không phải là con đường tử, bởi lẽ có nhiều ghi nhận được là có những trường hợp có H và đến hơn 20 năm sau mới chuyển sang giai đoạn AiDS. Do đó, hãy sống lạc quan, có lối sinh hoạt lành mạnh, chế độ ăn uống nghỉ ngơi và lao động hợp lí. Ngoài ra những người có H cũng nên tích cực tuyên truyền, hoạt động xã hội đề cùng nhân loại phòng và chống căn bệnh thế kỷ này.
Những ai có H, tự tin, lạc quan và sống có ích hơn cho xã hội!