Vay quá nhiều tiền mua nhà đẩy vợ chồng tôi vào khủng hoảng

Năm 2008, tôi có được 400 triệu. Bố mẹ hứa nếu tôi mua nhà sẽ cho tôi thêm 200 triệu tiền tiết kiệm của ông bà. Lương kỹ sư công nghệ của tôi ở thời điểm đó là hơn 10 triệu/tháng. Lúc đó, tôi được đứa bạn làm môi giới nhà đất dẫn đến xem một căn chung cư khoảng 50m2 ở Đền Lừ (giá 13 triệu/m2), một ngôi nhà 28m2 ba tầng ở Tân Mai, quận Hoàng Mai (giá 700 triệu, chưa thương lượng) và một miếng đất 52m2 ở Lĩnh Nam (giá 10 triệu/m2). Nói chung là vừa sức của tôi.

Tôi làm việc ở khu phố cổ, đi từ khu vực Hoàng Mai đến Hồ Gươm khoảng 6-7 km. Tuy nhiên, lúc đó tôi chê quận Hoàng Mai mới thành lập, ngoại thành nên không mua.

Cuối cùng tôi đi vay thêm 650 triệu, mua một ngôi nhà cũ hai tầng trong ngõ ở quận Hai Bà Trưng, rộng 43 mét vuông. Đã mua thì phải mua cho tử tế. Tất nhiên động lực để tôi mua nhà đắt tiền là bởi có mấy anh em bạn bè sẵn sàng cho vay. Tôi vốn là người không giữ được tiền. Thực ra tôi tích góp được 400 triệu là nhờ hùn hạp với cậu bạn chơi chứng khoán và chúng tôi đã kiếm được khá nhiều trong năm 2007. Lúc này, công việc của bạn tôi hay phải đi công tác, nó không có thời gian lê la lên sàn nữa nên chúng tôi cùng rút lui.

Tôi vay cậu mình 200 triệu. Cậu tôi làm kinh doanh, tiền không bao giờ đứng yên nên mỗi tháng tôi tự nguyện trả cậu một triệu tiền lãi, còn gốc khi nào có thì trả. Tôi vay ông anh đồng nghiệp 150 triệu. Ông này độc thân, vẫn sống cùng bố mẹ, có nhiều tháng không động đến thẻ ATM. Tôi vay tín chấp ngân hàng được 100 triệu, trả dần trong 3 năm, mỗi tháng trả khoảng 3,5 triệu. Còn 200 triệu, tôi huy động họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp, mỗi người một ít. Danh sách chủ nợ của tôi lên đến 18 người. Tôi phải ghi vào một cuốn sổ để dễ bề theo dõi.

Mọi người cho tôi vay thoải mái, đều bảo khi nào tôi có thì trả hoặc khi nào họ cần thì lấy. Trừ khoản lãi gửi cậu và tiền ngân hàng, theo tư vấn của mẹ, mỗi tháng tôi gửi bà 2 triệu để góp lại trả dần mọi người. Tôi chỉ còn 4 triệu để tiêu xài giữa Hà Nội, thật là bí bách với một thanh niên còn độc thân. Chưa bao giờ tôi trở nên keo kiệt và bủn xỉn thế.

Mua nhà được một năm thì tôi lấy vợ. Vì nợ nần nên dù rất muốn một đám cưới phong cách, lãng mạn cuối cùng tôi làm đơn giản tối đa. Vợ chồng tôi không chụp ảnh cưới ở studio. Đám cưới chỉ tổ chức dưới quê, cỗ bàn bày ngay trước sân nhà. Cỗ bàn bố mẹ muốn làm thế nào thì làm, tôi chỉ xin vài mâm cho đồng nghiệp và bạn bè ở Hà Nội về. Cũng may công đoàn công ty tặng một chuyến xe. Mọi người ăn cỗ cưới ở Hà Nội quen rồi nên có vẻ hào hứng đám cưới dân dã ở quê, không thấy ai trách móc gì nên tôi cũng đỡ áy náy mặc dù bản thân thấy đám cưới của mình rất sơ sài.

Vợ tôi mới ra trường, lương 3 triệu một tháng. Giờ đây 2 chúng tôi chỉ có 7 triệu để tiêu, nên sau ba năm chúng tôi mới dám sinh con mặc dù ông bà hai bên đều rất sốt ruột. Tất nhiên, tôi không thể ngồi yên, tôi kiếm thêm việc về làm để nhanh chóng trả nợ. Thèm tiền quá, tôi đã từng tham gia một hội thảo đa cấp, nhưng rút sớm vì không bán được hàng, tính ra cũng lỗ mấy triệu. 

Năm 2011, tôi hết nợ vay ngân hàng, trả dứt điểm được 4 người. Tuy nhiên, cuộc sống không dễ chịu hơn. Tôi xin điểm qua một vài nỗi khổ khi mang gánh nặng nợ nần:

- Cuộc sống tiết kiệm, ít giao du bạn bè, chỉ có kiếm tiền và kiếm tiền. Vợ chồng son mà không đi du lịch, các chương trình nghỉ mát của công ty tôi đều không đi, lấy tiền mang về trả nợ; cuối tuần không có bất kỳ chương trình giải trí nào; không bén mảng đến các quán ăn, nhà hàng. Bữa sáng ăn tại nhà, bữa trưa là cơm cặp lồng mang từ nhà đến công ty. Tôi cảm thấy mình như một ông già 60 chứ không phải một thanh niên mới ngoài 30 tuổi.

- Có nhà nhưng chúng tôi không sắm sửa đồ đạc mới vì không có tiền.

- Vợ chồng hay cãi nhau vì tiền. 

- Tình cảm với người thân hời hợt. Tôi vẫn ân hận đợt bố tôi bị tai biến phải nằm viện một tuần, tôi về quê chăm ông nhưng chả giúp được gì vì vẫn mang công việc đang dang dở về làm. Đó là những mối làm thêm, nếu tôi nghỉ ngay lập tức sẽ có người thay. Hay lúc ông ngoại tôi mất, tôi chỉ về quê chịu tang được đúng một ngày rồi lại về Hà Nội cày kéo để có tiền.

- Lúc nào cũng trong suy nghĩ mang nợ người này, mắc nợ người kia.

- Thường xuyên sống trong cảnh giật gấu vá vai. Tôi còn nhớ thời điểm tháng 11/2012, cùng lúc 5 người đòi tiền, tổng cộng 75 triệu. Mọi người đã rất tử tế cho tôi vay, nên khi họ đòi đương nhiên tôi phải gọi điện xoay sở chỗ này chỗ kia để có tiền trả nợ.

Tháng 3/2013, nhà ông anh đồng nghiệp độc thân bị cháy, tôi phải thế chấp ngôi nhà của mình, lấy tiền vay ngân hàng để trả ông anh. Tháng 2/2014, tôi còn nợ ngân hàng gần 100 triệu, nợ cậu tôi 200 triệu, nợ 7 người nữa 70 triệu, tôi quyết định bán ngôi nhà đang ở, mua một căn hộ chung cư ở Xa La (Hà Đông) để đổi lấy tiền dư và không còn nợ nần nữa.

Từ lúc không mang nợ, công việc của tôi và vợ đều tốt hơn. Ngày trước vì cắm mặt vào những việc làm thêm nho nhỏ để có thêm thu nhập, tôi bỏ qua nhiều cơ hội. Hết nợ, tôi cũng nhảy việc. Tôi sang môi trường mới, làm kinh doanh cho một công ty công nghệ. Cuối năm vừa rồi, tôi đã mua được ôtô 900 triệu để thỉnh thoảng về quê cho tiện. 

Trinh Thanh Hà
Trinh Thanh Hà
Trả lời 8 năm trước

Liệu có 1 lúc nào đó bạn sẽ nói: Mua ô tô 900 triệu để về quê cho tiện có phải lại là 1 sai lầm nữa của bạn không?

Trịnh Bảo Nam
Trịnh Bảo Nam
Trả lời 8 năm trước

Tháng 2/2014 vẫn nợ 370tr, thế mà cuối năm 2015 có 900tr mua ô tô, quá ngưỡng mộ. Mình cũng muốn mua oto mà mãi vẫn chưa đủ tiền haizzz

Hoàng Trùng Khánh
Hoàng Trùng Khánh
Trả lời 8 năm trước

Chúc mừng cậu vì có được cả nhà và xe hơi. Lúc cậu mua nhà thì đi vay cả hơn một nửa nhưng không chịu tính kỹ là phải trả trong vòng bao nhiêu năm mới xong nợ nên bị lún sâu. Ước tính nếu thu nhập như vậy thì phải trả cũng hơn 10 năm nên cũng hơi chua. Dù sao giờ mọi thứ cũng tốt rồi không phải lo nữa, lần sau nhớ tính kỹ lưỡng hơn trước khi hành động.

Tống Minh Tùng
Tống Minh Tùng
Trả lời 8 năm trước

Thực ra, có nợ nần cũng không phải là không tốt. Vì có nợ như vậy, nên 2 vợ chồng bạn luôn cố gắng chi tiêu tiết kiệm, nhận các công việc làm thêm, ít ra, bạn cũng tăng được vô số kiến thức. Tuy nhiên, chúc 2 bạn khi đã qua được nợ nần đừng ăn tiêu quá đà kiểu như trước khổ rồi giờ phải sướng bù thì sớm muộn gì cũng lại rơi vào nợ nần

Hồ Anh Khang
Hồ Anh Khang
Trả lời 8 năm trước

Ông mua nhà thời điểm 2008, chịu khổ 6-7 năm nhưng giờ bán nhà đó đi cũng lời gấp 3-4 lần rồi, ai tay trắng làm nên cũng phải có thời gian chịu khổ thôi. Những chia sẻ về cuộc sống của ông, rất hữu ích cho nhiều người, làm việc phải suy tính thiệt hơn, cân bằng giữa tình cảm và tiền bạc.

Hà Bá Thiên
Hà Bá Thiên
Trả lời 8 năm trước

Anh đã vay một số tiền quá lớn với thu nhập của anh khi đó. Cũng may là anh có nhiều chổ vay chỉ trả lãi hàng tháng, còn gốc trả sau.

Trần Chấn Phong
Trần Chấn Phong
Trả lời 8 năm trước

Chẳng qua, ăn sung mặt sướng quen rồi đến khi khổ cực chịu không nổi thôi. Chứ vợ chồng tôi cưới nhau năm 2007 với vốn luyến dành dụm chỉ vỏn vẹn 70tr, đầu 2008 VC tôi quyết liều vay 300tr để mua miếng đất 370tr, lúc đó trả nợ xong vc tôi còn đúng 1tr8 để chi tiêu, nhưng vc tôi vẫn vun vén được vì cả 2 đứa đều xuất thân từ gia đình phải nói là bần hàn chứ ko phải nghèo. Đúng phát sốt đất, miếng đất trên có người trả 750tr chỉ sau 5 tháng, VC quyết định bán ngay, vậy là có 1 số vốn liếng, chúng tôi bắt đầu con đường mua đi bán lại và vay ngân hàng để đầu tư. Đến cuối 2010 thì có trong tay 1,7 tỷ và quyết định an cư, chúng tôi mua 1 miếng đất 1,6 tỷ và vay NH thêm 600tr để xây nhà. Khi có tiền hay ko có tiền thì vc tôi cũng sống theo cách như ngày xưa: Đáng thì bao nhiêu cũng bỏ tiền, ko đáng thì 1 xu cũng nhất quyết không bỏ, chi tiêu những thứ hợp lý.
Đến năm 2014 chúng tôi trả dứt điểm món nợ 600tr và bán đi ngôi nhà đó và vay tiếp 300tr để mua ngôi nhà to hơn và đường 10m5. Cuối 2015 thì cũng dứt điểm món nợ 300tr kia, và gia đình đón thành viên thứ 2, tháng 11/2015 chúng tôi dư được 100tr và lại tiếp tục vay thêm Ngân Hàng 500tr để mua lại chiếc xe Mazda 3s 2013 của sếp tôi, và lập kế hoạch trả trong vòng 5 năm, vì bây h nhà đã có 4 thành viên và thêm chi phí chiếc xe nên kéo dài mục tiêu trả nợ ra 5 năm để thoải mái hơn.
Như vậy thôi, với vc tôi NH là cứu cánh là nơi để chúng tôi chắp cánh ước mơ, quan trọng là chúng ta hãy làm chủ tài chính của mình và tôi luôn nằm lòng câu: "Đừng tiết kiệm những gì còn lại sau chi tiêu, mà hãy chi tiêu những gì còn lại sau khi tiết kiệm"
VC tôi hiện tại tổng thu nhập hằng tháng là gần 26tr/tháng. Đêm về tôi làm thêm Thiệp handmade, nhặt lông yến sào, vợ tôi ngồi may rèm màn công nghiệp theo hợp đồng, rảnh thì lại kinh doanh lặt vặt hàng trên mạng. Chúng tôi làm đc như vậy là nhờ ông bà nội luôn luôn bên cạnh và chăm sóc 2 cháu nhỏ rất chu đáo từ cái ăn, cái mặc đến việc học hành. Nhưng không phải vì vậy mà vc tôi lại ko có những khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau, chúng tôi 1 tháng giành cho nhau 1 ngày xả hơi tại 1 resort giá rẻ or giảm giá nào đó gần nhà.
Tóm lại, tất cả đều do chúng ta cả... có muốn phấn đấu, có muôn quyết tâm hay không mà thôi. Còn ngồi rên la thì chả được cái gì.

Đinh Chiêu Phong
Đinh Chiêu Phong
Trả lời 8 năm trước

Chúc mừng vợ chồng anh đã vượt qua được giai đoạn khó khăn đó. Vợ chồng em cũng vì vung tay quá trán mà tính toán xây nhà và sắm nội thất đắt tiền trên miếng đất mẹ cho hết 800 triệu, trong khi hai đứa không có một đồng nào trong tay. Tụi em còn liều hơn cả anh khi dám vay người quen khoản tiền 400 triệu, mỗi tháng trả 3% là 12 triệu, số còn lại cũng vay lãi từ 0.8 - 2%. Giờ tụi em đang cày để trả nợ và chưa dám sinh con. Đọc bài viết của anh giúp em có thêm niềm tin để cố gắng.

Vũ Đạt Dũng
Vũ Đạt Dũng
Trả lời 8 năm trước

Ông này kêu khổ chứ thực ra sướng: Thứ nhất vì đã vay đc khoản lớn tiền ko phải trả lãi suất, Thứ hai, miếng đất bán đi tôi chắc chắn ông phải lãi đến 5-6 lần. Như vậy, việc mua oto có thể cũng nhờ lãi từ những năm ông cày kèo tiết kiệm, chỉ có mấy năm, cũng bình thường !

Nguyễn Duy Thiên
Nguyễn Duy Thiên
Trả lời 8 năm trước

Cuối tháng 12/2014 bạn đang nợ tổng cộng 370tr. Vậy mà bạn bán nhà trả nợ mua chung cư sau đó nhảy việc hơn 1 năm bạn có thêm 900tr để mua ô tô. Bạn không nói chi tiết như chung cư ở Hà đông mua bao nhiêu tiền. Sau khi chuyển việc thu nhập bao nhiêu một tháng. Tôi thấy khá khó tin cho đoạn này của bạn.