TV 3D là thứ nên sắm, nhưng cũng chỉ nên sắm loại cần kính vì không phải lúc nào cũng cần xem 3D. Xem những film hoạt hình 2D kiểu như Beauty and the Beast hoặc thời sự thì cần gì 3D đâu. Thêm đôi kính xịn nữa là vừa đẹp. 3D hiện tại đang là mốt, có thể mới mua về thì háo hức ngày nào cũng xem, một thời gian sau là chán vứt xó ngay nên không cần mua TV quá cao cấp làm gì. Chỉ khi nào 3D phổ biến như cơm ăn hàng ngày lúc đó mới cần mua TV 3D không cần kính.
Hiện tại đã có loại kính 3d colorcode giúp hạn chế việc đau nhức mắt của analygh và đem lại hình ảnh sắc nét cũng như màu sắc tươi sáng hơn.Ngoài ra cũng có phần mềm chuyên dụng kèm theo kính nên giúp việc xem 3d dễ dàng hơn và đạt chất luợng cao hơn.
TV 3D TD LED,LCD cũng là TV thôi.Cái nào cũng chất lượng như nhau. TV 3D phải mang kính bên đỏ bên xanh.Các bác đeo kính vào 3 giây rồi gỡ ra thì nhắm 1 bên trái rồi qua bên phải thì thấy bên xanh bên đó.Rất hại mắt.Ai coi không quen thì sẽ chóng mặt,buồn nôn,mệt mỏi và nhứt mắt.Cho nên nếu có TV 3D thì chờ TV 3D ko có kính rồi hãy mua.Mai mốt có TV Smart nữa là hết xài máy tính rồi đó
3D vẫn sẽ là công nghệ của tương lai, hiện nay công nghệ này còn mới mẻ nên giá thành cao, tuy nhiên nó vẫn chiếm ưu thế trong tương lai. Bạn Thiện Minh có bài viết hay nhưng vẫn chưa đủ bạn à, công nghệ 2 màu mà các bạn nói đã là công nghệ cổ xưa lắm rồi, đó là công nghệ đầu tiên mà con người tạo ra để xem hình ảnh 3D, từ 160 năm trước, và đến nay nó đã gần như bị quên lãng cho đến khi chúng ta cần nhu cầu xem 3D đơn giản trên những thiết bị đang có (PC, laptop...), công nghệ này xem rất hại mắt, màu sắc bị thiếu do qua kính lọc màu... Còn công nghệ 3D các hãng đang phát triển hiện nay là công nghệ tiên tiến hơn rất nhiều, sử dụng kính phân cực, kính phân cực sử dụng cửa trập... nên việc xem 3D với dải màu đầy đủ và hiệu ứng mạnh hơn, ít làm nhức mắt và chóng mặt hơn. Hiện nay Samsung đã cung cấp tivi 3D sử dụng kính phân cực cửa trập, 2 mắt kính sẽ đóng mở lần lượt đồng bộ với hình ảnh bên trái, bên phải xuất hiện trên màn hình. Mình đã xem thử nhưng cũng không thích lắm, hình ảnh chưa bay đến mặt mình được, chủ yếu là tạo độ sâu vào bên trong màn hình nhiều hơn. chưa có màn hình 3D nào xem đã như ở Đầm Sen cả, xem như con rắn muốn cắn mình vậy. Sử dụng kính phân cực có cửa trập nên mình phải sạc pin sau 1 thời gian sử dụng. Công nghệ 3D vẫn còn đang hoàn thiện, và còn mới mẻ nên giá cao, nguồn phim chưa phong phú, nhưng với sự hậu thuẫn của Hollywood và các giải đấu thể thao (world cup, ngoại hạng Anh...) thì công nghệ 3D sẽ phổ biến rộng rãi trong thời gian không lâu. Công nghệ Red-Cyan, hay Color Code chỉ để các bạn tham khảo và có cái nhìn sơ bộ về 3D thôi.
Về nguyên tắc, để có cảm nhận được hình ảnh trong không gian 3 chiều (3D) thì hai mắt của người phải nhìn được hai hình ảnh của vật thể ở hai góc độ khác nhau, do đó truyền hình 3D hay phim 3D thực chất là truyền hai hình ảnh được ghi bằng 2 máy quay được bố trí giống như hai mắt người đến hai mắt của người xem, một ảnh cho mắt trái và 1 ảnh cho mắt phải. Vậy làm thế nào để thực hiện được việc đó. Cách thứ nhất là dùng kỹ thuật Anagliphic tức là hai hình ảnh được mã hóa ở dạng hai lớp màu khác nhau ( thường là đỏ và xanh dương) người xem dùng kính loại này đeo vào mắt để hai mắc nhìn được hai hình ảnh đã được mã hóa và mắt này sẽ nhìn được ảnh này và mắt kia nhìn được ảnh kia theo màu của kính. Kết quả là tạo ra hình ảnh trong không gian 3D theo xử lý của não bộ con người. Cách thứ hai là công nghệ phân cực: hai hình ảnh được chiếu bằng hai nguồn sáng có phân cực khác nhau (vuông góc nhau) và người ta đeo kính phân cực (kính thường có hai mắt màu đen, gọng nhựa đơn giản) để xem. Loại này thường dùng trong rạp chiếu phim hoặc trên máy chiếu projector3D Cách thứ ba là dùng công nghệ picture sequency: tức là hai hình ảnh cho hai mắt được chiếu luân phiên, LRLRLR...Để hai mắt xem được hai hình ảnh độc lập thì khi chiếu ảnh phải lên màn hình thì mắt trái của người được che lại, khi chiếu ảnh trái thì mắt phải được che lại. Kỹ thuật này sử dụng 1 kính đặc biệt có mắt kính bằng tinh thể lỏng và được điều khiển bằng tín hiệu đồng bộ được phát ra từ phía màn hình. Loại này có thể được dùng ở rạp chiếu phim hoặc trong TV, tuy nhiên giá thành kính cao (khoảng 100$/ đôi) nên thường ít được dùng ở rạp chiếu công cộng. TV3D hiện nay chủ yếu dùng kỹ thuật này này. Đối với kỹ thuật thứ 2 và 3 này thì ngoài việc thể hiện chân thực hình ảnh 3D, còn tránh được cảm giác khó chịu hay nhức mắt gây ra như trong kỹ thuật 1. TV3D hiện nay như các bạn thấy, thường dùng kỹ thuật thứ 3 này, còn kỹ thuật thứ 4 là TV3D không cần kính, thực chất là những chiếc kính li ti được gắn sẵn trên mặt TV rồi, tuy nhiên nó có 1 nhược điểm là hình ảnh không thực sự ấn tượng do công nghệ làm màn hình còn chưa hòan thiện, thứ hai là hạn chế điểm nhìn 3D, chỉ một số điểm trước màn hình mà khi xem bạn mới có thể có cảm giác 3D. Tôi đã xem tất cả các kỹ thuật này và có nhận xét chủ quan là kỹ thuật thứ 2 và 3 là tốt nhất hiện nay, tuy nhiên như đã nói, đa số các nhà sản xuất TV đều dùng kỹ thuật 3, dùng kính chớp tắt hay còn gọi là active 3D glasses. còn cái panel hiển thị có thể là LED (back light), LCD hay Plasma đều chẳng quan trọng. Tất nhiên quan trọng nhất vẫn là nội dung, tức là phim ảnh, kênh truyền hình được sản xuất bằng công nghệ 3D. Khi chưa có những thứ đó thì việc mua 1 tivi 3D cũng chỉ là câu chuyện giống như mua TV HD để xem truyền hình bình thường hay xem VCD.
Mình đã thử xem phim 3D bằng kính 2 màu rồi, cả red-cyan và magenta-blue, và thật sự là rất đau mắt, dù mới chỉ coi trong 5', và ngoài ra màu sắc cũng bị nhạt đi, ko hiển thị đúng màu của phim. Cho nên kính 2 màu đc cái rẻ nhưng hại mắt, chỉ nên coi cho biết, còn muốn bảo vệ mắt thì nên dùng kính phân cực như ở các rạp chiếu phim 3D sẽ ít bị mỏi mắt hơn, nhưng loại này thì giá cao hơn nhiều