Tôi không thích mỗi khi có ai nói “Nhà phố mà có gì khó và mới đâu, bao nhiêu đó diện tích, bao nhiêu đó phòng...” nhưng tôi lại nghĩ khác, dù thiết kế nhà phố như “một con đường quen thuộc mà hàng vạn người đã đi qua nhưng vẫn còn đó nhiều lắm những ngóc ngách chờ khám phá...”.
Căn nhà trên với cách đặt vị trí cầu thang khác nhau là một cố gắng để tìm những không gian lạ. Từng bậc của cầu thang như một nhịp điệu dẫn dắt và mở ra từng không gian của toàn bộ căn nhà.
Ở tầng trệt toàn bộ cầu thang được lùi ra phía sau, không những tạo chiều sâu cho tầm nhìn mà còn để toàn bộ khối lửng bằng thép và kính đưa ra phô diễn. Khối lửng được bịt kín bằng những mảng kính lớn là toàn bộ không gian sinh hoạt với những vật liệu được chọn lọc tương phản khá mạnh về chất và màu sắc. Hệ cầu thang dẫn lên lầu 1 được đưa vào giữa ép sát một bên: mở toang không gian của sảnh chơi + bếp + phòng ăn... Mở đấy nhưng vẫn cảm thấy những không gian riêng biệt, nhờ nhịp cao thấp và những bố cục đặc rỗng của vách tường. Thác nước chữ L ôm theo giếng trời khá ấn tượng vì hiệu quả tương phản sáng tối đối với các vùng chung quanh.
Lên tới lầu 2 thì nhịp của cầu thang thay đổi hẳn, chuyển từ chiều xiên chậm rãi thành chiều thẳng đứng bằng một cầu thang sắt xoắn tròn, điều này giúp cho buồng thang được mở thẳng lên trên như một giếng trời thứ hai, lúc này nắng “nhảy múa” và tặng cho ngôi nhà những bố cục ánh sáng sinh động “không bao giờ xấu”...
Điều thú vị còn lại nằm ở phòng ngủ chính nơi nối liền với phòng vệ sinh bởi nó nằm chơi vơi giữa giếng trời, nhìn lên trên là một khoảng trời xanh.
Tôi sẽ vẫn đi và tìm kiếm trên con đường thiết kế nhà phố quen thuộc với hành trang là “bố cục và tỷ lệ”. Đôi khi nhìn lại thấy mình cũng có nhiều điều “không đạt được” ví dụ như những va chạm vì tranh luận với khách hàng, ví dụ như ở một số vị trí vì muốn thỏa mãn thị giác và cảm giác mà làm mất đi diện tích và gây bất tiện cho người sử dụng... Nhưng tôi cũng được nhiều thứ. Được nhất có lẽ là được “sướng”. “Sướng” vì mỗi công trình hoàn tất phần mastic, tôi lại chạy tới ngồi giữa không gian trắng toát và cảm nhận những không gian đóng, mở và ánh sáng. “Sướng” vì lâu lâu được mấy thằng bạn hoặc khách hàng nhắn tin khen “căn nhà đó cũng được”.