Dao Haiyen
Trả lời 9 năm trước
AMOLED là công nghệ màn hình phát triển dựa trên một số hợp chất hữu cơ, cho khả năng hiển thị ảnh sắc nét lại tiêu thụ ít điện năng. Không giống như LCD, màn hình AMOLED không cần đèn nền, mỗi điểm ảnh của nó tự có khả năng phát sáng. Ngoài ra, màu đen hiển thị trên màn hình AMOLED cũng sẽ chân thực sơn so với màu đen (thật chất nhìn giống xám mờ hơn) trên màn hình LCD. Dù vậy nhưng giữa màn hình và lớp cảm ứng vẫn có một khoảng không khí nhỏ nên sẽ làm giảm chất lượng hình ảnh hiển thị.
Super AMOLED là phiên bản mở rộng của màn hình AMOLED do Samsung phát triển, tích hợp sẵn lớp cảm ứng điện dung trên màn hình, giúp nhà sản xuất không phải phủ thêm một lớp nữa như trên màn hình AMOLED thông thường. Một ưu điểm nữa là loại màn hình này cho độ sáng tốt hơn và khả năng tiêu thụ điện thấp hơn. Công nghệ màn hình này đã được đưa vào các smartphone cao cấp của Samsung.
Super AMOLED Plus là công nghệ này lần đầu tiên được sử dụng trên chiếc Galaxy S II của Samsung. Điểm khác biệt lớn nhất của công nghệ này là việc cấu trúc lại các điểm ảnh, trở lại với cách sắp xếp 3 màu RGB (Đỏ – Xanh lá – Xanh dương) truyền thống, đồng nghĩa với việc hình ảnh hiển thị rõ ràng và sắc nét hơn. Việc thể hiện đúng RGB sẽ giúp cho màn hình Super AMOLED Plus ít bị ám màu xanh hơn so với thế hệ cũ. Theo Samsung thì công nghệ mới của họ sẽ giúp màn hình mỏng hơn, sáng hơn trong khi tiêu thụ ít hơn 18% năng lượng so với Super AMOLED.
so sánh màn hình
So sánh hiển thị Super AMOLED (trái) và Super AMOLED Plus (phải)
Super AMOLED HD là thuật ngữ màn hình do Samsung tạo ra, đơn giản chỉ là nâng độ phân giải cao lên chuẩn HD (720 x 1.280 pixel hoặc cao hơn) từ màn hình Super AMOLED. Hiện tại, Samsung đã từ bỏ loại màn hình Super AMOLED Plus và quay trở lại công nghệ Super AMOLED và nâng lên chuẩn HD. Loại màn hình này được sử dụng trên chiếc Galaxy Note và Galaxy S III của hãng.
OLED: Công nghệ OLED được Kodak nghiên cứu và phát triển từ những năm 1980. OLED, viết tắt của Organic Light Emitting Diode (Diode phát quang hữu cơ), được coi là công nghệ chủ chốt thay thế cho công nghệ màn hình LCD, cũng giống như cách mà LCD đã loại bỏ màn CRT trước đây không lâu. Màn hình OLED có chứa một lớp vật liệu dẫn điện hữu cơ nằm giữa 2 điện cực anode và cathode. Lớp Diode này sẽ phát sáng khi có dòng điện chạy qua. Màn hình TV chứa đến hàng nghìn điểm ảnh OLED được bố trí theo các hàng và các cột trên tấm nền TFT. Cách bố trí này sẽ tạo ra màn OLED ma trận động - AMOLED (Active Matrix OLED).
Do không sử dụng hệ thống đèn LED nền nên màn OLED sẽ mỏng hơn. Một ví dụ điển hình là chiếc TV OLED XEL-1 21 inch của Sony chỉ mỏng 3 mm và bản Demo mẫu TV 21 inch cùng loại cũng dày chỉ 1,4 mm. Ngoài ra, mỗi điểm ảnh OLED có thể tắt bật nhanh hơn nhiều, giúp cho màn hình OLED có tốc độ làm tươi cao hơn, độ tương phản và độ sáng tốt hơn cũng như tiết kiệm điện hơn.
LG G Flex 2 là sản phẩm mới nhất được cho ra đời với màn hình OLED cong
Sony và Samsung trong năm 2008 đều đã "phô diễn" đặc tính có thể uốn cong của màn OLED - FOLED (Flexible OLED). Màn FOLED có thể uốn quanh các cột quảng cáo trong siêu thị hay sử dụng làm một món đồ trang sức đeo tay nhưng thực ra lại là điện thoại hoặc một chiếc điện thoại có màn hình cuộn vô cùng nhỏ gọn. Những sản phẩm ứng dụng đặc tính cong của màn hình OLED đã ra đời và được thương mại hóa hiện tại có thể nhắc đến là LG G Flex, LG G Flex 2, Samung Galaxy Note Edge. Kodak cũng đã sớm giới thiệu một loại màn FOLED thử nghiệm có cả khả năng chịu nước tốt. Ngoài ra, họ còn phát triển được loại TOLED (Transparent OLED), màn hình OLED trong suốt. TOLED sẽ được dùng cho mục đích quân sự như các thiết bị hiển thị "vô hình", hay trong ôtô với mục đích vừa là kính, vừa là màn hiển thị điện tử vẫn chỉ thường thấy trong phim khoa học viễn tưởng.
Trên tay G Flex 2 màn hình cong độc đáo của LG
Màn hình OLED cong trên LG G Flex 2 có khả năng hiển thị rất tốt